TIN VÀ THUỘC VỀ CỘNG ĐOÀN
Sách Công vụ Tông đồ cho thấy rằng cộng đoàn là một phần
không thể thiếu trong đời sống của các Kitô hữu tiên khởi. Họ đồng tâm nhất
trí, có cùng một tấm lòng, chung chia mọi sự và phân phát của cải theo nhu cầu
của từng người. Họ có một “quỹ chung”, giống như quỹ mà Giuđa từng giữ. (Cv
4,32-35)
Khác hẳn với điều đó, nền văn hóa ngày nay đề cao tính
“tư hữu” và chủ nghĩa cá nhân mạnh mẽ. Đây là một nền văn hóa “tự thân vận động”,
nơi ai cũng muốn độc lập và tự túc. Chủ nghĩa cá nhân này đã len lỏi vào tôn
giáo. Ngày nay, có một hiện tượng kỳ lạ là nhiều người bị cuốn hút bởi Chúa
Giêsu, muốn trở thành môn đệ của Ngài, nhưng lại không muốn thuộc về một Giáo Hội
hay cộng đoàn nào. Tôn giáo của họ chỉ là “tôi và Chúa Giêsu”. Họ tin nhưng
không thuộc về. Đây là một nghịch lý. Trở thành Kitô hữu nghĩa là trở thành
thành viên của cộng đoàn Kitô giáo.
Bí tích Thánh Thể, nơi Chúa Giêsu Phục Sinh tiếp tục sứ
mạng của Ngài, cũng củng cố đức tin của người môn đệ và tạo nên một cộng đoàn.
Bí tích Thánh Thể không chỉ liên kết tôi với Chúa Giêsu mà còn liên kết tôi với
tất cả những ai cũng thuộc về Ngài. Bí tích Thánh Thể là nguồn mạch và là dây
liên kết sự hiệp nhất. Bí tích này chính là sự chia sẻ bữa tiệc của gia đình.
Tiếc thay, ý thức về Giáo Hội như một cộng đoàn và Bí
tích Thánh Thể như một bữa tiệc gia đình đang ngày càng bị suy giảm. Lý do một
phần là vì gia đình không còn giữ vai trò là cộng đoàn nền tảng nơi các bữa ăn
được chia sẻ và tình hiệp nhất được vun đắp. Kinh nghiệm về bữa ăn chung hằng
ngày với gia đình đang dần biến mất. Bữa ăn gia đình đang bị thay thế bởi văn
hóa “đồ ăn nhanh”. Và tâm lý “đồ ăn nhanh” này cũng đã len lỏi vào Thánh lễ.
Nhiều người đến trễ và rời đi ngay sau khi rước lễ, giống như họ chỉ ghé vào lấy
một chiếc “Big Mac” rồi đi ngay.
Khi các tông đồ xin Chúa Giêsu dạy họ cầu nguyện, Ngài
đã dạy họ Kinh Lạy Cha. Hai từ đầu tiên cho chúng ta biết mối tương quan của
chúng ta với Thiên Chúa và với nhau. Thiên Chúa là Cha yêu thương, chăm sóc
chúng ta, và chúng ta là con cái của Ngài, là anh chị em trong cùng một gia
đình.
Trong Kinh Tin Kính, chúng ta tuyên xưng “Tôi tin”. Đây
là một cam kết cá nhân được thực hiện trong cộng đoàn những người tin. Cộng
đoàn Kitô hữu là nhóm hỗ trợ lớn nhất trên thế giới. Nếu không có cộng đoàn,
chúng ta mất đi cội nguồn và căn tính của mình. Khó có ai có thể giữ vững đức
tin nếu sống tách biệt trong một thế giới đầy những giá trị đối nghịch với Đức
Kitô.
Không có cộng đoàn, con người đánh mất căn tính và nguồn
gốc của mình. Đây là một trong những thảm kịch lớn nhất ngày nay. Giới trẻ nghĩ
rằng họ có thể tìm thấy bản thân bằng cách tách khỏi gia đình, Giáo Hội và thậm
chí cả đất nước, rồi tự tạo dựng căn tính riêng. Nhưng họ không nhận ra rằng họ
đang quay lưng lại với chính những điều làm nên con người họ. Kết quả là họ trở
nên mất phương hướng, không biết mình là ai, đến từ đâu và sẽ đi về đâu. Không
có cộng đoàn, không thể có tự do đích thực. Con đường dẫn đến tự do chính là
qua cộng đoàn. Chỉ khi tìm thấy sự ấm áp và tình yêu thương trong một cộng
đoàn, con người mới có thể cởi bỏ mặt nạ, bước xuống khỏi bệ đài của mình, bộc
lộ con người thật, và thừa nhận rằng mình yếu đuối, cần được giúp đỡ và tha thứ.
Và nghịch lý lớn nhất là cộng đoàn không được xây dựng
trên những điều mà con người tự hào nhất về mình—tài năng, đức hạnh, sức mạnh
và thành tựu. Những điều này chỉ tạo ra cạnh tranh, kiêu ngạo và chia rẽ. Cộng
đoàn được xây dựng trên sự yếu đuối, giới hạn và những lần sa ngã của con người.
Chính những điểm mạnh chia rẽ chúng ta, nhưng những điểm yếu lại liên kết chúng
ta. Như Thánh Phaolô nói: “Khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.” (2 Cr 12,10) Tất
cả chúng ta đều mang những vết thương, nhưng tất cả chúng ta cũng có thể trở
thành những người chữa lành với chính những vết thương ấy. Đây là nguyên tắc nền
tảng và là bí quyết thành công của các chương trình hồi phục 12 bước.
Trong cộng đoàn, khi chia sẻ kinh nghiệm về hoạt động của
Chúa Thánh Thần trong đời mình và lắng nghe trải nghiệm của người khác, chúng
ta có thể nhận ra cách Chúa đang hành động trong cuộc đời mình. Điều này giúp
chúng ta có một lòng kính sợ và biết ơn sâu sắc hơn đối với Thiên Chúa, một sự
tôn trọng và tin tưởng người khác, và một ý thức mạnh mẽ hơn về sự hiệp nhất
trong sự đa dạng rõ ràng của chúng ta. Nó cũng mở ra con đường để chúng ta nhìn
nhận và chấp nhận sự yếu đuối, tội lỗi cá nhân, để có thể tha thứ và đón nhận sự
tha thứ, yêu thương và chấp nhận tình yêu.
Cộng đoàn cũng sẽ dạy chúng ta nghệ thuật đối thoại và đức tính khoan dung. Nó sẽ làm phong phú thêm góc nhìn của chúng ta và giúp chúng ta tiếp cận một tinh thần đa nguyên lành mạnh. “Để tất cả nên một.” (Ga 17,21) Cộng đoàn sẽ làm sâu sắc đức tin của chúng ta bằng cách thúc đẩy chúng ta suy nghĩ và diễn đạt nó rõ ràng hơn. Nó sẽ giúp chúng ta trở thành con người duy nhất mà Thiên Chúa đã tạo dựng nên, để dâng lên Ngài lời ngợi khen, sự phục vụ và tình yêu mà chỉ có chúng ta mới có thể dâng hiến.
TO BELIEVE IS TO BELONG - God's Sense of Humor and Sixty Other Homilies - Rodney Kissinger S.J
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét