Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2025

Thánh Catarina Thành Siêna - 29/04

Thánh Catarina Thành Siêna 

Link bài viết:
https://schooloffaith.com

một

Hôm nay là lễ kính thánh Catarina thành Siena. Ngài là một tiến sĩ Hội Thánh, nghĩa là những gì ngài chia sẻ đều mang lại lợi ích phổ quát cho toàn thể Hội Thánh.

Chúa Giêsu đã nói với thánh Catarina:
“Con có biết con là ai và Ta là ai không? Nếu con biết hai điều này, con sẽ được chúc phúc, và kẻ thù sẽ không bao giờ đánh lừa được con. Ta là Đấng Hằng Hữu; còn con là kẻ chẳng là gì.”

Đây chính là cốt lõi của đức khiêm nhường, nhân đức chiến thắng tận gốc rễ của mọi tội lỗi: lòng kiêu ngạo.

Khiêm nhường hệ tại ở hai chân lý sau:

Thứ nhất, Thiên Chúa là nguồn mạch của mọi điều thiện hảo. Ngài đã tạo dựng một thế giới tốt lành, Ngài gìn giữ mọi sự hiện hữu và đang dẫn đưa mọi tạo vật đến cùng đích tốt lành.

Tôi không phải là Thiên Chúa. Tôi không thể làm mọi sự, cũng không thể kiểm soát mọi sự. Tôi có những giới hạn.

Thứ hai, chính nhờ được thông phần vào sự sống của Thiên Chúa, chúng ta trở nên con cái của Ngài, được dự phần vào bản tính thần linh, và được mời gọi trở nên giống Thiên Chúa và sống như Ngài mãi mãi.

Vậy chúng ta có đang sống đúng với căn tính thật sự của mình không?


hai
Chân lý thứ hai mà Chúa Giêsu dạy thánh Catarina là thế này: một lần kia khi thánh nhân bị đè nặng bởi bao ưu tư và lo lắng, Chúa phán với ngài:
“Hãy nghĩ đến Ta; nếu con làm điều đó, Ta sẽ lập tức nghĩ đến con.”

Ý của Chúa Giêsu là:
Chúng ta cần suy nghĩ, lập kế hoạch, và hành động có trách nhiệm để hoàn thành những gì phải làm. Nhưng lo lắng lại ngăn cản chúng ta nghĩ đến Chúa và làm cho chúng ta mất sức.

Vì thế, Chúa Giêsu đã làm một “giao kèo” với thánh Catarina:
Nếu con nghĩ đến Ta, Ta sẽ nghĩ đến và chăm sóc mọi điều con đang lo lắng.


ba
Từ hai chân lý này — rằng Chúa Giêsu là Thiên Chúa, còn chúng ta thì không, và rằng ta chỉ cần nghĩ đến Ngài thì Ngài sẽ lo liệu mọi sự — thánh Catarina đã học biết cách phó thác hoàn toàn vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa.

Thánh Raymond thành Capua, cha giải tội và là người viết tiểu sử của thánh nữ, kể lại:
“Mỗi khi tôi hoặc một người bạn đồng hành cảm thấy sợ hãi trước hiểm nguy nào đó, Catarina thường nói: ‘Các anh có việc gì phải lo cho chính mình? Hãy để Quan Phòng Thiên Chúa lo liệu. Dù các anh có sợ hãi thế nào, thì Quan Phòng vẫn đang dõi mắt trông chừng các anh và hướng mọi sự về phần ích lớn lao nhất cho các anh.’”

Bất cứ khi nào chúng ta bị choáng ngợp bởi cuộc sống, gặp lo âu hay sợ hãi, hãy làm như thánh Catarina:
Lập tức nghĩ đến Chúa Giêsu. Ngài đang dõi mắt trên bạn. Hãy hỏi Ngài bạn nên làm gì. Hãy làm điều đó. Còn lại thì phó thác, vì Ngài sẽ biến mọi sự ngoài tầm kiểm soát của bạn thành kết cục tốt nhất.


bốn
Chiếc thùng rượu không bao giờ cạn

Vào thế kỷ 14 ở nước Ý, nước uống thường không an toàn nên người ta thường dùng loại rượu nhẹ thay thế. Có một năm, nạn nho bị bệnh khiến nguồn rượu khan hiếm, và người nghèo đứng trước nguy cơ chết khát. Gia đình thánh Catarina khi ấy chỉ còn một thùng rượu, bình thường chỉ dùng được hai đến ba tuần. Nhưng Catarina đã tuyên bố rằng ai cần đều có thể đến nhà ngài xin rượu, vì ngài tin chắc rằng Chúa Giêsu sẽ lo liệu.

Hai tuần trôi qua, rồi ba tuần, rồi cả tháng — cả gia đình vẫn dùng rượu ấy, và họ còn phân phát cho rất nhiều người nghèo trong vùng, nhưng chiếc thùng rượu vẫn không cạn.

Không ai giải thích nổi điều đó. Nhưng Catarina, vì biết rõ nguồn mạch mọi sự thiện hảo, không hề giữ lại chút gì mà tiếp tục phân phát rượu cách quảng đại và rộng rãi cho người nghèo. Thế nhưng, rượu trong thùng vẫn không vơi, và hương vị vẫn thơm ngon.

Rồi tháng thứ hai qua đi. Rồi tháng thứ ba đến. Và vẫn còn rượu như lúc ban đầu.

Cuối cùng, khi mùa nho mới tới, họ cần làm sạch thùng để chứa rượu mới. Nhưng khi mở nắp thùng — thùng rượu vốn vẫn còn đầy hôm qua — nay lại khô cạn hoàn toàn, như thể nó chưa từng chứa giọt rượu nào suốt nhiều tháng qua.

Chiếc thùng rượu không cạn ấy nhắc chúng ta rằng: Thiên Chúa sẽ chăm sóc chúng ta tương xứng với lòng tín thác của chúng ta nơi Ngài.

Chúa Giêsu đã nói với thánh Faustina:
“Hỡi con gái của Ta, Ta đảm bảo với con một khoản thu nhập thường xuyên để con sống. Bổn phận của con là hoàn toàn tín thác vào lòng nhân hậu của Ta, còn bổn phận của Ta là ban cho con mọi sự con cần. Ta tự đặt mình lệ thuộc vào lòng tín thác của con: nếu con tín thác nhiều, thì lòng quảng đại của Ta sẽ không có giới hạn.” (NK 548)


năm
Một lần, khi đang chìm sâu trong cầu nguyện sốt sắng, thánh Catarina thưa với Chúa:

“Lạy Chúa, xin tạo cho con một quả tim trong sạch. Xin biến đổi trái tim băng giá – chai đá của con, đầy cám dỗ và thiếu tình yêu. Lạy Giêsu, xin ban cho con một quả tim mới.”

Chúa Giêsu hiện ra với Catarina, mở cạnh sườn bên trái của ngài, lấy trái tim ngài ra và rời đi. Thị kiến ấy sâu đậm đến mức Catarina cảm nhận một cách thực sự rằng trái tim mình đã bị lấy đi. Ngài kể lại điều này với cha giải tội là thánh Raymond thành Capua. Tất nhiên, ngài lý giải: “Không thể sống nếu không có tim.” Nhưng Catarina trả lời:
“Không gì là không thể đối với Thiên Chúa.”

Không lâu sau đó, Chúa Giêsu lại hiện ra với Catarina, lần này tay Ngài cầm Thánh Tâm của chính Ngài. Ngài lại mở cạnh sườn bên trái của Catarina và nói:
“Ta đã nhận lấy trái tim con dâng cho Ta. Bây giờ, con thấy đó, Ta trao cho con trái tim của Ta, để từ nay con có thể sống với trái tim này mãi mãi.”

Mỗi Thánh lễ đều là một cuộc trao đổi trái tim.

Trong Thánh lễ, linh mục mời gọi:
“Hãy nâng tâm hồn lên,” và chúng ta đáp:
“Chúng con đang hướng về Chúa.”
Đó là lúc ta nên dâng lên Chúa trái tim lạnh giá, chai đá của mình, như thánh Catarina đã làm. Và trong lúc rước lễ, Chúa Giêsu trao ban Thánh Tâm của Ngài cho ta, để từ nay, ta sống với trái tim của Ngài, sức mạnh của Ngài, và tình yêu của Ngài.

Hãy để mỗi Thánh lễ trở thành một cuộc trao đổi trái tim.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Chương trình giáo dục và sách giáo khoa thời Việt Nam Cộng Hòa Trần Văn Chánh https://petruskyaus.net/chuong-trinh-giao-duc-va-sach-giao-k...